(03.2018 @Aluishan)
Quảng cáo 30 giây nha, mình tốt nghiệp loại giỏi, ngày bảo vệ luận văn có cả công ty đặt hàng sản phẩm công nghệ tham dự, mình có chứng chỉ IELTS lúc đó có 5.5 thôi (nhưng là ưu điểm nổi trội so các bạn thời đó), quá trình học của mình có cả đăng báo khoa học nữa. Mình có nhiều chứng chỉ của nước ngoài ví dụ như kỹ năng phân tích báo cáo khoa học, kỹ năng xử lý thống kê khoa học, kỹ năng nói chuyện với người khác, … (cả đống mình chả nhớ hết nữa). Mình nói để bạn hình dung là hồ sơ xin việc của mình không có xấu. Mình nói thêm với các bạn là lúc đó mình đang có trung tâm bồi dưỡng văn hóa do mình làm chủ, mỗi ngày có bốn lớp học, mỗi tuần có bảy ngày, số lượng học viên từ 10 đến 40 học viên một lớp. Mình mô tả vậy để bạn hình dung là mình không phải là đứa thất nghiệp, không có tiền, không có kiến thức, không có kỹ năng. Nhưng mình đã bắt đầu hành trình xin việc và học làm ‘người mới’ trong hành trình này đầy chông gai trắc trở, nhưng đến giờ vẫn là những trải nghiệm quý báu mình có được khi còn trẻ.
Điều gì quan trọng nhất khi chọn chỗ làm sau khi tốt nghiệp?
Đó chính là học để làm ‘người mới’ (một bài viết khác mình sẽ nói rõ hơn điều này). Nôm na là thế này, ‘người mới’ là người chưa cũ. Đó không phải là vị trí cao, đó không phải là tiền. Vị trí cao là chỗ dành cho những người vừa có tâm – có tầm – cực kỳ chăm chỉ. Chỗ có tiền nhiều là chỗ dành cho những người có tầm cao (tài giỏi). Có lẽ hai chỗ đó không phải là mình hay là bạn khi vừa tốt nghiệp phải không?
Mình đã chuẩn bị như thế nào để bắt đầu hành trình làm ‘người mới’?
1) Thay đổi hình thức
Mình đã chuẩn bị bốn bộ quần áo, trong đó có ba bộ đồ vest – một bộ màu da – một màu hường – một màu xanh biển và cuối cùng là bộ váy chữ A màu cam với áo sơ mi đen. Người chị thiết kế và may cho mình là chị Chi – quê ở Nha Trang, sau này lấy chồng chuyển đi nơi khác sống mình cũng không còn biết chị này ở đâu nữa – chứ không quảng cáo chị này chút cho mọi người tham khảo. Chị này may đồ rất ư là đẹp, mình khá là thích.
Mình đi mua cây son – lần đầu tiên trong đời đi mua cây son – đó là cây son màu đỏ cam hãng gì quên mất có xuất xứ Nhật bản giá là 400 ngàn đồng. Da mình lúc đó trắng hồng xinh xắn lắm nên không cần mỹ phẩm gì cả, chỉ cần bôi tí son thấy sáng sủa bội phần nên khâu đầu tư cũng bớt đi chút. Nếu bạn có chút vấn đề về da nên đầu tư thêm tí kem dưỡng, kem lót, phấn nền nữa nhé.
Mình mua một đôi giày màu trắng có gót cao cỡ 5 cm, che các phần ngón chân (không biết tả đôi giày này là loại gì kkkkk).
Mình mua túi xách simili màu nâu đất, không quá to, không quá nhỏ, hàng second hand thôi. Mua cuốn sổ ghi chép và cây bút kim Pentel màu xanh bỏ vào trong túi xách.
Cuối cùng là đi sửa lại mái tóc, chăm sóc da mặt, tập cười mỗi ngày.
2) Hồ sơ phù hợp
Mình đã chuẩn bị cả quá trình đi học, làm cho cái hồ sơ đẹp nhất có thể. Các chứng chỉ liên quan, CV xin việc và đơn xin việc được viết tay chỉnh chu. Khâu này là khâu bạn lựa những gì bạn có đẹp nhất để đi khoe đó mà. Mình nói vậy để bạn hiểu rằng, nếu bạn không có cái các cái chứng chỉ abc, xyz thì cũng chẳng sao cả, bạn thấy cái gì bạn có mà nó đẹp – nó cũng phù hợp với vị trí tuyển dụng thì bạn thêm vào.
Ngày hôm trước mình báo cáo tốt nghiệp, ngày hôm sau mình hoàn thành một phát là 22 bộ hồ sơ xin việc và mình nỗ lực đi gởi tất cả 22 bộ hồ sơ trong hai ngày sau đó. Tại sao là 22 bộ? Vì mình kiếm được 22 vị trí mình có thể có cơ hội được làm ‘người mới’ kkkkk
3)Đối tượng xin việc phù hợp
Mình mua tất cả các báo quảng cáo xin việc, lên internet tìm kiếm công việc, cả những tổ chức đăng tuyển dụng, kể cả những tổ chức không đăng tuyển mà có vị trí công việc mình nghĩ mình có thể làm được mình đều quất luôn. Mình chuẩn bị công tác này trước khi báo cáo tốt nghiệp, nếu bạn đã tốt nghiệp và chưa chuẩn bị chu đáo thì làm ngay bây giờ đi vì hôm nay vẫn còn sớm hơn ngày mai đến một ngày mà.
Tư tưởng của mình hồi đó mình thấy khá thú vị là mình chỉ loại bỏ những việc lao động chân tay (mình biết mình dỡ nên chắc họ chẳng tuyển đâu) và trừ những việc quá dễ dàng kiếm tiền (ý là bỏ công ít mà tiền thì nhiều đấy) còn lại bất kể công việc gì mình đọc JD- hình dung khả năng của mình có thể đáp ứng 30% là mình quất hết (mình tự nghĩ và tự đánh giá 30%, chứ sau khi đi làm thử mình thấy mình gà chết bà không thể đủ 30% kkkkk). Ngành học của mình là về cây cảnh, cây hoa, thiết kế, trang trí, công nghệ vi sinh và sư phạm toán nhưng mình có nộp đơn công ty Đại Đồng Tiến làm về hạt nhựa, cửa kính US Window, .... Bạn đọc sẽ thắc mắc liên quan ở đâu? Có liên quan sất, có lẽ họ cũng cần người vẽ hình cái ghế, cái chậu, cái bàn kkkkk. Đấy, mình thấy chút liên quan là mình quất mà, tuyên bố đơn giản thì thực hành cũng đơn giản là cách mình làm.
Hành trình xin việc – thử việc – nghỉ việc ra sao?
Hành trình xin việc của mình được đúc kết trong mấy chữ HỌC – PHỎNG VẤN – CHỜ ĐỢI – ĐI LÀM – BUỒN – VUI cứ vòng đi vòng lại đến mấy chục lần. Trong hai mươi hai hồ sơ xin việc, có cái mình nộp được trực tiếp với đối tượng tuyển dụng, có cái họ đề nghị gởi ở bảo vệ (thường cái này họ không có đăng tuyển, mình thấy công ty có vị trí đó nên mình nộp thôi). Trong số hai mươi mấy hồ sơ có vài hồ sơ họ không gọi mình phỏng vấn, có vài cái đến nửa năm sau mới gọi mình phỏng vấn, có vài cái đến hơn hai năm sau mới gọi mình. Công ty đầu tiên mình phỏng vấn là công ty ĐẠI ĐỒNG TIẾN. Hồi đó họ mời mình phỏng vấn tít Bình Chánh, mình ở Tân Bình. Mình còn nhớ hôm đó mình bận bộ vest màu da, áo trong màu trắng, tô chút môi son cho đủ tươi tắn, chạy xe wave đỏ, đội nón bảo hiểm Protest đỏ luôn. Đường phố nó xa chi mà xa, mình chạy mãi mà vẫn chưa tới. Tới được rồi, bụi, bẩn, nắng, nóng. Người thì đông y như chợ ba mươi Tết. Mình thầm nghĩ, chắc chết rồi, kiểu này chắc không được tuyển rồi. Chờ mãi chờ mãi cũng đến lượt mình mời vào gọi phỏng vấn. Phòng phỏng vấn là phòng máy lạnh, mát rượi luôn. Người phỏng vấn đầu tiên là một anh chàng cũng điển trai áo sơ mi trắng, quần đen đóng thùng đeo cà vạt đi giày tây và quan trọng là anh ta cười rất tươi. Bắt cái tay chắc nịch, mời ngồi và uống trà. Tim đập thình thịch như muốn rớt ra ngoài (không phải đập vì cảm nắng anh ta mà đập vì sợ rớt). Giờ ngồi viết lại cảnh lúc đó mà cảm giác của mình cũng còn y như vậy đây nè kkkkk. Câu đầu tiên anh ta nói, hồ sơ em đẹp vầy xin vô đây làm gì? Tôi bảo vị trí em muốn tuyển không phù hợp với em à, em đang run vì sợ rớt đây? Anh bảo, anh hài lòng về em, hy vọng được cùng em làm đồng nghiệp. Mời em qua vòng phỏng vấn tiếp theo. Bước vào phòng thứ hai, chị bảo ‘hồ sơ em đẹp, em có biết vẽ hạt nhựa, vẽ sản phẩm từ nhựa không?’ Tôi bảo ‘em biết, em có thể vẽ được trên giấy và em có thể vẽ được bằng trí tưởng tượng của mình’. Chị bảo, chị đồng ý em. Bước vào vòng thứ ba, lương lậu gì đó. Mình quan tâm gì đâu về lương với lậu, biết rằng so sánh với những gì mình có được là khập khiểng. Mình quan tâm về mình có cơ hội để làm ‘người mới’ để hiểu chính mình dù ở bất kỳ hoàn cảnh nào ra sao? Đấy là đi làm. Trong lúc đang đi làm thì công ty US Window gọi mình phỏng vấn. Qua mấy vòng phỏng vấn dễ dàng lắm, mình đi làm nửa ngày và nghỉ việc ở US Window luôn. Lý do nghỉ việc là sếp dỡ chứng mèo mỡ (câu chuyện sẽ kể sau hí hí). Rồi, mình làm cho Saigon Orchid, dự án khách sạn Rex hồi đó mình thức trắng đêm trắng ngày để hoàn thành hình như trong 1,5 tháng. Nhưng sau đó mình không nhận được một đồng tiền nào (lúc này mình chưa ký hợp đồng), mình cho phép mình đòi nợ trong ba tháng, kết quả đến giờ mình cũng chưa nhận được đồng tiền nào cả. Mình cũng còn đang rãnh quá (kkkkk) mình trở thành nhân viên design của Không Gian Xanh, mình làm được ba tháng. Cùng lúc đó mình đang tham dự phỏng vấn ở tập đoàn sức khỏe của Úc ở lần phỏng vấn thứ bảy cũng là lần phỏng vấn cuối cùng. Mình thấy anh phỏng vấn ghi chữ G. Mình nghĩ thầm là đậu rồi, mừng quá (G: good – theo suy luận) nhưng cuối cùng mình fail. Mình về trường và làm cô giáo gõ đầu thanh niên.
Nếu được trở lại làm ‘người mới’ mình có làm như thế không?
Sau tốt nghiệp đại học, mình tốt nghiệp thạc sĩ, tiến sĩ … mình trở thành ‘người mới’ kiểu này rất nhiều lần. Kể cả, mình bỗng dưng thay đổi định hướng và bỗng dưng lại rải đơn quảng bá bản thân và hành trình phỏng vấn – xin việc và học làm ‘người mới’ lần nữa. Nhưng những lần sau level up hơn những lần trước kkkkk
Túm lại, cho đến giờ phút này, mình vẫn cảm thấy thật hạnh phúc khi nghĩ về khoảng thời gian đó đã qua – mình quay trở lại hoặc sống lại thời kỳ làm ‘người mới’ lần nữa mình vẫn chọn cách như thế. Chính cách đó đã mang lại cho mình một cuộc sống phong phú, hạnh phúc và những bài giảng trên giảng đường của mình cũng trở nên thú vị hơn.
Bài học nhận ra
Mình hiểu rằng kinh nghiệm không tự nhiên mà có, để có kinh nghiệm cần phải có trải nghiệm, trải nghiệm cũng là cách tốt nhất để hiểu rõ bản thân mình. Điều quan trọng là mình tin rằng mình cố gắng sống hết mình cho ngày hôm nay, cố gắng sống hết mình cho ngày mai chắc chắn mình sẽ thành công ở tương lai. Vòng tuần hoàn thành công mình đeo đuổi đó chính là yêu thích công việc – nỗ lực hết mình và thu hoạch thành quả; thành quả làm động lực cho yêu thích công việc tăng cao – nỗ lực tăng cao và thành quả mới cao hơn nữa.
Lời cảm ơn và gởi gắm
Các em mình chính là động lực cho mình viết bài này, cũng là một phần cho mình thêm chút động lực sống quyết liệt hơn khi còn trẻ. Mình hy vọng các em mình mỗi ngày mỗi mạnh mẽ, sử dụng nỗi sợ hãi trong lòng như là động cơ để làm những điều tốt đẹp để chạm đến những giới hạn tốt đẹp của con người, đừng sử dụng nỗi sợ hãi để làm mình nhụt chí, bi quan hay từ bỏ. Quan trọng nhất, nỗ lực hết mình cho đến khi Trời Phật cũng động lòng thì chắc chắn sẽ thu được kết quả ‘sờ vào là đứt tay’.
P/s: Mita không biết đặt đề tựa là gì? Các bạn có ý tưởng gì gợi ý nhé? Mita đặt tạm là 'TÔI ĐÃ TÌM VIỆC NHƯ THẾ NÀO' mà có vẻ chưa hài lòng nà ... yêu các bạn.
-------Mitabio----Mitavn----TÔI ĐÃ TÌM VIỆC NHƯ THẾ NÀO? ----
Cô viết hay quá cô ơi! Em thực sự ngưỡng mộ cô
ReplyDeleteCảm ơn em đã cho Cô thêm động lực viết bài. Chúc em những điều tốt đẹp nhé! Yêu thương!
Delete