Tôi lấy đề tựa chương hai cuốn sách "Ngày xưa có một con Bò” của Camilo Cruz đặt đề tựa cho bài viết về tác phẩm cùng tên của ông, cũng là nhắn nhở bản thân luôn tìm kiếm những suy nghĩ đa chiều để loại bỏ những con bò của bản thân, rèn giũa bản thân tiến bộ hơn khi mới được sinh ra. Bắt đầu bài viết tôi giới thiệu bạn câu chuyện có thật về nhà khoa học Galileo đã mở ra kỷ nguyên mới của tư tưởng khoa học như thế nào?
(Alishan - 03.2018)
GALILEO – KỶ NGUYÊN MỚI CỦA TƯ TƯỞNG KHOA HỌC BẮT ĐẦU
Aristotle, nhà triết học Hy Lạp vĩ đại, người đã chết trước đó gần hai ngàn năm. Trong hai ngàn năm đó, lĩnh vực khoa học hầu như không có nhiều thay đổi, phần lớn là do quan điểm của Aristotle về tự nhiên vẫn là thứ duy nhất được thừa nhận. Aristotle đã đúng trong mọi vấn đề, và không ai nghi ngờ về sự vững chắc trong các học thuyết của ông. Chẳng cần thiết phải tái kiểm nghiệm, thử thách hoặc khẳng định lại các học thuyết này, vì tự các học thuyết này đã chứng tỏ luôn đúng. Galileo, trái lại, không tin một cách mù quáng.
Khoảng năm 1590, trong khi đang dạy toán tại đại học Pisa, ông quyết định đem một học thuyết của Aristotle ra kiểm chứng. Kiểm chứng học thuyết là cách để học thuyết được thừa nhận là chân lý và hơn hết ông muốn các học trò và đồng nghiệp của mình thấy rằng các học thuyết của Aristotle không phải là không thể sai.
Ông chọn học thuyết nổi tiếng của Aristotle đó là ‘nếu bạn thả đồng thời một khối nặng 5kg và một khối nặng 0,5kg, khối 5kg sẽ rơi nhanh gấp 10 lần so với khối 0,5kg’. Trong hai thập niên kỷ, người ta đã thừa nhận điều này và không hề kiểm chứng.
Galileo tuyên bố ‘hai vật thể rơi từ trên không trung xuống cùng lúc thì chúng sẽ đáp xuống mặt đất cùng lúc, bất kể chúng nặng bao nhiêu. Bất cứ ai thích kiểm định sự thật đều được mời đến để chứng kiến sự kiện đó vào sáng ngày mai’.
Theo lịch sử ghi lại, sáng ngày hôm sau, học trò của ông cùng với một số người dân hiếu kỳ của thành Pisa theo chân Galileo đến Tháp Pisa. Một tay ông cầm quả tạ nặng 5kg, tay kia cầm quả tạ nặng 0,5kg và leo lên tòa tháp. Cả thế giới chờ đợi bên dưới.
Ai sẽ là người chiến thắng? Nhà hiền triết Hy Lạp vĩ đại hay kẻ chống đối 25 tuổi Galileo? Đám đông xì xào bàn tán – một phản ứng thường thấy khi có kẻ nào đó dám chất vấn uy quyền. “Ông ta sẽ thua cho mà xem”. “Ông này bị khùng rồi”. “Ai có thể hiểu hơn Aristotle chứ?”.
Galileo tiến ra ngoài rìa của mái tòa tháp; đám đông lùi lại. Ông giơ tay ra và ném hai khối nặng ra khỏi mái tòa tháp. Hai khối nặng rơi xuyên qua không khí và đập xuống mặt đất chính xác cùng lúc.
Chỉ trong vài giây, bóng tối dốt nát hai ngàn năm đã bị sự thật xua tan, và một kỷ nguyên mới của tư tưởng khoa học bắt đầu.
TÁC PHẨM NGÀY XƯA CÓ MỘT CON BÒ
Camilo Cruz lấy cảm hứng từ câu chuyện ngụ ngôn đơn giản nhưng có tác động mạnh mẽ, cuốn sách hấp dẫn và tạo nhiều nội lực này đòi hỏi bạn phải có một nhãn quan mới mẻ để nhìn lại những lời biên bạch, những lý lẽ bào chữa, những nỗi sợ hãi và những tín niệm hạn hẹp mà bạn đã có trong đầu mình một cách vô thức – đồng thời khuyến khích bạn phải có đầy đủ trách nhiệm đối với khả năng thực sự của mình và nắm bắt được nó.
Cuốn sách gồm 9
chương:
Chương 1. Chuyện
ngụ ngôn về một con bò
Chương 2. Đừng
cho rằng mọi con bò đều kêu Ụm … bò … ò …
Chương 3. Bò nào
cũng đã từng là Bê
Chương 4. Bò cũng
có ba, bảy loại
Chương 5. Nguồn gốc:
Bò ở đâu ra?
Chương 6. Không
nên nhận bất cứ con bò nào người ta tặng cho mình!
Chương 7. Làm sao
để loại bỏ bất kỳ con bò nào
Chương 8. Chỉ có
một cách duy nhất để giết một con bò
Chương 9. Duy trì
một khu vực không có bò
Mặc dù, đọc cuốn sách đến ba lần nhưng lần nào cũng cảm thấy thú vị cả. Cảm thấy rất hay.
CHỈ CÓ MỘT CÁCH ĐỂ GIẾT MỘT CHÚ BÒ
(CAMILO CRUZ)
Bước 1. Nhận dạng những con bò
Bước 2. Xác định niềm tin sai lầm nào đang lẫn trốn sau con bò.
Bước 3. Hãy nhớ rằng bạn đang trả giá rất đắt cho mỗi con bò mà bạn bao che.
Bước 4. Lập một danh sách những kết quả tích cực mà bạn sẽ bắt đầu trải nghiệm như hiệu quả của việc bạn đã loại bỏ con bò.
Bước 5. Thiết lập những khuôn mẫu hành vi mới.
(Camilo Cruz)
NHỮNG CON BÒ HIỆN TẠI BẢN THÂN ĐANG NẮM GIỮ
Con bò ‘trì hoãn’
Trì hoãn việc viết nên những câu chuyện trong nghiên cứu của mình. Mình biết rõ nếu viết cỡ 4-5 câu chuyện thì có thể xuất bản được một bài báo IF trên 10. Để có một câu chuyện là cả một quá trình. Để có 4-5 câu chuyện là có cả 4-5 quá trình. Con đường để hoàn thành tác phẩm dự định còn khá xa xăm. Nhưng mỗi ngày trôi qua, tuần trôi qua và tháng trôi qua mình vẫn chưa đặt bút để bắt đầu. Những biện bạch của bản thân như là việc đó là cả quá trình từ từ hẳn làm, nào là cái này chưa làm xong mà lo cái đó làm gì, nào là chắc tự mình không thể nào xuất bản được bài báo khoa học với IF như vậy…. Nhưng thực ra thì, mình đã chưa từng nỗ lực để hoàn tất công việc, mình chưa từng đặt bút xuống mặt giấy để mô phỏng những câu chuyện sẽ viết, mỗi ngày mình còn khá nhiều thời gian để nói chuyện phím …. Mình cũng rõ là mình sẽ trả giá rất đắt nếu ôm giữ chú bò này mãi mãi bên mình. Mình sẽ hoàn toàn không tự tin mình có thể xuất bản được những nghiên cứu quan trọng trong tương lai. Con đường nghiên cứu trở nên mịt mù và kém chất lượng nếu mình tiếp tục trì hoãn. Ngược lại, nếu mình bắt tay vào làm ngay chắc hẳn danh sách những kết quả tích cực sẽ có cơ hội chạm với.
Mặc dù mình đọc cuốn sách này đến lần thứ ba nhưng việc duy trì cuộc sống không có bò quả là thật sự khó khăn. Khép cuốn sách lại, mình phải bắt đầu ngay. Các bước để loại bỏ con bò của mình đó là xác định con bò, tìm hiểu nguyên nhân, những trả giá nếu không bỏ bò và những kết quả tích cực nếu bỏ bò – hôm nay – Mita – đã xác định được. Việc cần làm ngay bây giờ là thiết lập những khuôn mẫu hành vi mới. Và bắt đầu ngay.
Ngoài con bò to bợ mình đang ôm giữ, có lẽ cũng có một số con bò bé nhỏ hơn như việc trì hoãn bỏ rác mỗi ngày, trì hoãn tắm hằng ngày khi trời bắt đầu vào đông, trì hoãn tập yoga mỗi ngày, trì hoãn việc ngừng nói nhiều, trì hoãn việc luyện đọc tiếng Trung mỗi ngày. Trong hành trình tối giản mình còn trì hoãn việc bỏ đi những hộp nhựa, hộp giấy, lọ thủy tinh.
Nói đâu xa, mới hôm qua thôi – con bò trì hoãn của tôi lại lớn. Tôi trì hoãn việc hoàn thành bài tập nhóm môn tiếng Trung. Tôi có những lý luận nghe có vẻ vô cùng hợp lý. Ngày hôm nay thức dậy sớm-đi làm xa đến 150km-làm cả ngày mệt lã-trở về đã giữa đêm lại làm thí nghiệm- xong thí nghiệm lại làm bài tập nhóm, thôi để mai đã làm chắc cũng không sao, giữ gìn sức khỏe trước đã-Cô nhận bài trễ chút chắc chẳng có vấn đề gì-Cô cũng bận có nhiều việc để làm mà-cũng có khi Cô không kiểm tra sớm vậy đâu-abc-xyz. Thế là tôi nhắn với bạn trong nhóm ‘hay là sáng mai làm nhé’. Một bạn chụp hình cái lịch nộp bài. Cái hành động của bạn ấy giống như con dao sắt bén năm xưa ông Sư phụ trong truyện đã giết đi con bò (tài sản duy nhất của gia đình nghèo). Cuối cùng, tôi đã hoàn tất bài tập nhóm. Nộp đúng hạn. Cũng không quá tệ. Tôi vẫn khỏe khắn, chẳng mệt như tôi đã nghĩ. Thật sự biết ơn bạn ấy nhiều biết bao nhiêu.
Có thể còn nhiều chú bò hơn nữa nhưng năng lực bản thân của hiện tại còn nhiều hạn chế, mình chưa đủ khả năng để nhìn nhận, để tìm hiểu và để loại bỏ những chú bò. Đây là bài ghi nhận đầu tiên về cuốn sách ‘Ngày xưa có một con Bò’ của Camilo mà mình đọc khá nhiều lần. Bài ghi nhận giúp mình mạnh mẽ hơn để bỏ đi những chú bò của bản thân đang ôm giữ ở hiện tại và mai sau. Bởi việc loại bỏ những ‘chú bò trì hoãn’ là cách tốt nhất để mình tiến bộ hơn mỗi ngày, để mình tốt hơn khi mình mới sinh ra.
“Tạ ơn đời – khi hoàng hôn cuối cùng đang đến
Bởi đời đã không cho ta những hy vọng phỉnh phờ
Một công việc bất minh hay nỗi buồn vu vơ
Bởi ta thấy ở cuối cuộc hành trình
Rằng tự ta đã kiến tạo cuộc đời mình
Rằng nếu ta nếm vị đắng cay hay ngọt ngào từ cuộc sống
Ấy bởi ta gán cho cuộc sống vị ngọt ngào hay đắng họng
Nếu trồng hoa hồng ta sẽ luôn hái
những đóa hồng thôi ….”
(Amado Nervo – nhà thơ
lớn của Mexico)
CÔ ẤY ĐÃ MẠNH MẼ BỎ ĐI CON BÒ SỢ HÃI CỦA BẢN THÂN
Cô ấy còn trẻ, có chồng và hai con. Người chồng có thể nói là không ra gì, cũng đi làm nhưng không có chút hỗ trợ nuôi con, còn sử dụng tiền của cô ấy tiết kiệm, ngoài ra còn đánh đập mắng chửi cô ấy, gia đình cô ấy mỗi ngày. Tuy nhiên, cô ấy vẫn hy vọng ngày nào đó chồng cô ấy thay đổi. Năm tháng trôi qua cũng gần mười năm. Chồng cô ấy cũng vậy. Cô ấy than vãn suốt mười năm (mình chứng kiến cuộc chiến mười năm khủng khiếp này). Cách đây nửa năm, cô ấy nói với mình. Cô ấy mệt mỏi rồi. Sau một thời gian nói chuyện qua lại. Cô ấy chốt lại vấn đề là không có đủ tài chính để nuôi con. Cô ấy lo lắng. Mình có chỉ ra vài thứ cô ấy lo lắng thái quá, và thật sự cuộc sống đã không như cô nghĩ đâu. Cuối cùng, cô ấy mạnh mẽ loại bỏ con bò SỢ HÃI của mình. Nửa năm trôi qua, cô và các con khỏe mạnh, cô trông trẻ hơn trước, hai bé vui hơn những ngày có cha bên cạnh (bởi không phải chứng kiến cảnh cha mình chửi rủa mẹ mình), hơn nữa cô ấy có thể tích cóp chút ít cho gia đình mà vẫn không nhận bất kỳ chút hỗ trợ nào từ chồng cô ta. Mình vui lây.
BẠN CÓ ĐANG NẮM GIỮ CON BÒ NÀO KHÔNG, NẾU CÓ HÃY MẠNH MẼ BỎ ĐI BẠN NHÉ!
Đây là mục tế nhị, khó nghe, khó chấp nhận nhất nên mình chỉ đề cập đến con bò của những người thân cận. Em/ chị không có ý chỉ trích hay chê bai – chỉ mong rằng mọi việc được cải thiện. Đó là CON BÒ KHÔNG HÀNH ĐỘNG.
Hơn hai năm trước – anh chị gặp nhiều vấn trục trặc về sức khỏe – anh chị tìm đến mình– bằng kiến thức và kinh nghiệm cá nhân – mình gởi anh chị vài lời khuyên chân thành. Suốt hai năm ròng rã trôi qua, anh chị chưa bắt đầu một hành động nhỏ. Tình trạng sức khỏe ngày một tệ hơn – vẫn là lời than vãn năm xưa – vẫn nhiều lý do nào là khó quá. Một năm sau, anh chị lại mời mình đến chơi – mình tìm cách trốn đi – bởi mình nghĩ không có gì khá hơn đâu – đến làm gì để người ta thêm áp lực. Thêm một năm nữa trôi qua, cách đây vài hôm anh chị lại liên lạc và nói về chuyện xưa – và khoe với mình là tuần sau anh chị bắt đầu bước nhỏ là tập thể dục. Chia sẻ với mình điều đó như là lời tuyên thề của bản thân thực hiện vậy. Mình vui.
Một chị bạn khác, gần như lần nào nói chuyện với mình cũng bắt đầu bằng – sức khỏe chị kém lắm – đau khắp người – bác sĩ nào cũng bó tay – abc – xyz – mình nghe miết cũng không muốn gặp hay nói chuyện nữa. Tháng hai năm 2017, mình có nói lần cuối cùng về vấn đề này – mình gởi chị đến một chuyên gia y tế mình tin tưởng – chị hứa với mình không bỏ cuộc và nghiêm túc trong ba tháng – được một tuần, được một tháng – nhưng rồi chị bắt đầu nói – không đủ thời gian – không thể làm abc - …. Rồi, một năm sau đó – lời than vãn về sức khỏe năm xưa lại trở lại. Giá như chị ấy nỗ lực thêm hai tháng nữa. Bởi chị ấy cảm thấy nhiều cải thiện ở tháng đầu tiên mà. Mình buồn.
Chuyện đứa út nhà mình học tiếng anh mỗi ngày 15 phút. Mỗi ngày 15 phút có lẽ với em ấy dài hơn cả 24 giờ trong ngày, hay dài hơn hàng tiếng đồng hồ xem phim hay chơi game. Mười lăm phút ấy như là vô tận và gần như không thể nào diễn ra được. Mình buồn.
Chuyện bé nhỏ nhà mình có vấn đề sức khỏe. Phát đồ điều trị đã lên lịch, sự bắt đầu thì không biết là bao giờ. Tình trạng ngày càng tệ. Ngày đầu mỗi lần ói một cái, và bây giờ có thể ói đến hơn ba lần một ngày. Mình rất buồn.
Còn bạn thì sao, bạn có đang nắm giữ những con bò nào không?
GỢI Ý
Đây là cuốn sách hay. Tất cả mọi người đều thích hợp đọc và trải nghiệm.
CẢM ƠN VÀ NHẮN GỞI
Lời đầu tiên là cảm ơn tác giả Camilo Cruz. Ông đã viết một cuốn sách thật sự hay, thật sự hữu ích. Cảm ơn những người đã mang cuốn sách đến độc giả. Cảm ơn các anh chị, các em đã cho mình những câu chuyện minh họa.
Cảm ơn bạn đọc READ IT & DO IT đã cùng đọc sách với mình, việc đọc sách bỗng trở nên thú vị và đặc biệt là cảm thấy trách nhiệm phải hoàn thành mỗi sớm mai.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết nhận xét và đánh giá bản thân về cuốn sách “Ngày xưa có một con bò” của Camilo Cruz. Bạn có những trải nghiệm loại bỏ những con bò hay những con bò nào bạn đang mang có thể chia sẻ với tôi. Tôi luôn ở đây và lắng nghe bạn. Có thể gởi bạn những ý tưởng để loại bỏ những chú bò của bạn.
Cảm ơn, cảm ơn, xin cảm ơn. Hy vọng bạn thích bài viết này.
----Mitabio.com ---- READ IT & DO IT ----
No comments:
Post a Comment