Đây là món quà của anh bạn đã tặng cho mình và anh ấy bảo rằng
đây là cuốn sách khá thú vị và mình sẽ khóc khi đọc cuốn sách này đấy. Đọc cuốn
sách mình cũng đôi lần rươm rớm nước mắt vì cảm động.
Tác giả Đặng Nguyễn Đông Vy tái bản lần thứ tám, cuốn sách
được viết với hơn hai mươi tản văn và hơn mười câu truyện ngắn. Cuốn sách viết
về những kỷ niệm của thời thơ ấu, tuổi teen, những mối tình vụng dại, thơ ngây
tuổi trẻ và những cảm xúc kìm nén nhiều năm tháng của những người đã qua một lần
lỡ đò. Cái kết của các câu chuyện này là những cái kết mở thiên hướng về những
điều tốt đẹp.
Tản văn mà mình cảm thấy thích nhất là tản văn ‘Còn tiếng ve
sầu’, tác giả viết về một tình bạn giữa hai người khi còn nhỏ, một bạn thích sưu
tập chú ve sầu sau khi đã hiến thân cho đời bằng những tiếng hát rồi chết khô
trên những cành cây; bạn còn lại thích sưu tập những chú ve còn sống với những
bộ cánh óng ánh mượt mà. Hai bạn giận hờn nhau sau một cuộc cãi vã lớn về những
chú ve. Rồi họ đi xa nhau. Đoạn trích viết về cảm xúc khi họ nhớ về nhau khoảnh
khắc, trích đoạn như sau ‘có những vẻ đẹp bạn không nhận ra cho đến
khi bạn đánh mất nó, không phải như người yêu đã chia tay, không phải như những
nụ hoa đã tàn héo mà như một phần cuộc đời bạn không gì thay thế nổi’.
Truyện ngắn Tonic và chocolate nóng’, truyện ngắn này viết về
cô gái hơn hai mươi, cô trong những phút chông chênh của cuộc đời, không xác định
được cảm xúc bên trong mình. Trích đoạn như sau ‘Giữa những tia suy nghĩ nào đấy vừa
thoáng qua về vị ngọt của ly tonic, Cô chợt nhận ra tình yêu cũng giốngnhư những lời tỏ tình, nó có thể bắt đầu và kết
thúc bằng thứ nước uống trong quán cà phê. Nó có thể bắt đầu bằng nổi nhớ,
không phải chính con người ấy mà là một khoảng không gian, một cảm xúc bao
quanh người ấy – sự bình yên’.
Hay trích đoạn tác giả muốn đặt cho đề tựa cuốn sách ‘Hãy
tìm tôi giữa cánh đồng’ như sau: ‘Đó là khi tôi không phải băn khoăn trong những
tham vọng và trách nhiệm, không cảnh giác và dè chừng, tôi chỉ là chính tôi,
đơn sơ và trong trẻo, hồn nhiên và yêu đời như bao cô cậu mục đồng khác chạy
lon ton trên cánh đồng trong bộ quần áo lấm lem cũ kỹ, chiếc mũ vải nát nhàu
rách rưới dưới làn da sạm cháy khô sạm dưới cái nắng mùa hè, đôi chân trần nóng
bỏng, dẫm lên đất đai rơm rạ và hạnh phúc đơn giản chỉ là ngồi ngắc ngẻo trên
lưng chú bòthân thuộc đã no căng, thổi
khúc ca vui nhộn bằng chiếc kèn lá thong dong trở về’. Cảm giác rất
bình yên phải không các bạn?
Hay một trích đoạn khác trong tác phẩm ‘Tạm biệt Rainy’ như
sau ‘Tình
yêu là gì? Đó là cảm giác thắt lại khi ta nhìn thấy người ấy, nó vỡ òa một cảm
giác yêu thương trong trái tim, lan tỏa ra từng tế bào, đến tận đầu những ngón
tay nhưng đôi khi nó làm con người ta đau đớn. Tình yêu nó sâu thẳm, nhọt hoắt,
và dễ làm tổn thương. Tôi luôn thấy tình thương thì an toàn hơn tình yêu. Tình
thương như những mảnh lụa êm dịu mượt mà dễ lan tỏa và dai dẳng nữa. Nó giống như đêm,
tôi vẫn muốn yêu như là thương và muốn được yêu như là thương. Nó giống như
tình cảm ba dành cho bà ấy vậy’.
Đây là một tập truyện tản văn và truyện ngắn mà tác giả Đặng
Nguyễn Đông Vy trau chút với những kỷ niệm đáng yêu dễ thương. Tác giả ước rằng
tập truyện sẽ mang đến cho bạn chút niềm vui nho nhỏ, tựa như khi bạn bắt gặp
những đống đồng nát ven đường vậy, hay là một món đồ chơi khá cũ kỹ. Đây là một
tác phẩm gợi cho bạn nhiều kỷ niệm của thời ấu thơ, nó không phải tác phẩm xuất
sắc nhưng nó cũng là một tác phẩm giải trí có nhiều điểm cộng.
Cảm ơn tác giả, cảm ơn bạn tặng mình cuốn sách và cảm ơn các
bạn đã theo dõi bài viết này!
Đọc review lm mình nhớ cảm xúc lúc đọc cuốn sách này quá
ReplyDelete